Chẳng phải chỉ là một trường học nông thôn thôi sao?
Phong Quang bĩu môi, nhưng không dám nói thằng mấy lời này ra trước mặt bố của mình.
Osiris là một trường học nội trú, cho dù nhà bạn có gần trường thế nào thì bạn cũng phải vào trường ở. Phong Quang thầm nghĩ, trường học này cũng biết moi tiền của người ta lắm đây.
Vì bồi dưỡng khả năng sống tự lập cho Phong Quang nên vào ngày thứ bảy, khi tới nhập học, Hạ Triều không hề đưa cô đi. Một mình Phong Quang kéo va li, leo lên một ngọn núi cao trong thị trấn, cũng là núi Osiris... Cô thật sự không muốn cười cái tên này, nhưng dường như người ở đây đã sùng bái vị thủy tổ đại nhân kia quá mức nên cái gì cũng muốn dùng tên của ông ta để đặt, mà thân là người yêu truyền thống, cô cảm thấy rất buồn cười mỗi khi nghe nói tới cái tên này.
Cũng không hiểu tác giả của truyện này nghĩ gì, lấy một cái tên hẳn hoi không được à?
Trong lòng Phong Quang không ngừng lảm nhảm, mất gần một tiếng cô mới bò lên được đỉnh núi và nhìn thấy một khu kiến trúc kiểu Âu huy hoàng chiếm diện tích rất lớn. Cô nên sớm đoán ra, trường học này chắc chắn sẽ mang phong cách của lâu đài phương Tây mới đúng chứ.
Phong Quang mặc một chiếc váy liền áo màu trắng dài quá đầu gối, đầu đội một cái mũ rộng vành, cố gắng không để ánh mặt trời chiếu lên cơ thể mình. Tuy rằng cô không phải loại ma cà rồng huyết thống thấp kém, không cần phải sợ ánh mặt trời rọi thẳng vào, nhưng dù gì cô vẫn cứ là ma cà rồng, vậy nên cô cảm thấy không thoải mái khi bị chiếu rọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT