Dù sao cũng chỉ có mỗi Bách Lý Mân chết đi mà thôi, đâu có nghĩa là Bách Lý gia sẽ tuyệt hậu đâu chứ. Huyền Hồ là Quốc sư, ông ta cũng có năng lực mà người thường không có được, nhưng ông ta chưa bao giờ chỉ phục vụ cho một mình Bách Lý Mân. Chủ nhân của ông ta là thiên hạ này, là vương triều họ Bách Lý này.
Giữa Bách Lý Mân và sự bình yên của thiên hạ, nếu phải lựa chọn, tất nhiên ông ta sẽ lựa chọn cái thứ hai.
"Ta hiểu rồi, hy vọng ngươi sẽ rời đi đúng hẹn."
Tống Vô Hà nhìn Huyền Hồ sắp rời đi, lại nói thêm một câu:
"Nhớ lựa chọn lúc thích hợp nhắc nhở lão Thừa tướng một câu, đừng để ông ấy chết, dù sao thì... ông ấy cũng coi như là nhạc phụ của ta."
Câu cuối cùng kia, hắn nói với vẻ nghiến răng nghiến lợi.
Nếu không phải sợ Phong Quang quá đau lòng mà làm bản thân mình tổn thương thì hắn cũng chẳng thèm quan tâm tới sự sống chết của Hạ Triều làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play