Phong Quang càng khó hiểu:
"Cha mẹ có ơn dưỡng dục, dạy dỗ với hắn, con cái thích cha mẹ chẳng phải là một chuyện rất thường tình hay sao?"
"Đối với phần lớn mọi người thì là thế, nhưng đối với Tống đại nhân mà nói, ngài ấy là ngài ấy, cha mẹ là cha mẹ, bọn họ là ba thân thể khác biệt nhau. Trong thiên hạ này, ngay cả quy định bản thân phải thích chính mình còn không có, huống hồ là thích người khác chứ?"
Nghe vậy, Phong Quang không biết phải nói thế nào mới tốt, rõ ràng cô biết đây chỉ là ngụy biện nhưng không thể nào tìm được ngôn từ phù hợp để phản bác, trong lòng cô hiểu, nói như thế rõ ràng là tam quan không đúng rồi.
Nhất Túc lại nói:
"Thái tử phi cũng cho rằng Tống đại nhân là người không giống người thường đúng không."
"Cái này... Mỗi người mỗi tính cách, người khác nhau thì sẽ có suy nghĩ khác nhau. Suy nghĩ của Tống Vô Hà khác với đa số mọi người, nói là không giống bình thường thì... dường như lại nhét hắn vào trong đám người giống bình thường. Ta cảm thấy là, ngoại trừ thỉnh thoảng hắn có những suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi ra thì hắn cũng chẳng khác gì người bình thường cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT