Đúng thế, trước kia Phong Quang từng khen hắn ta là một thiên tài.
Một thiếu niên sinh nhầm thời đại, không thể nhận được sự nhận định đúng đắn của người khác, lại không có ai công nhận những bức tranh của hắn ta. Hắn là một thiên tài, một thiên tài sinh sớm mấy trăm năm.
Phong Quang xem từng bức vẽ trước mặt, càng xem nhiều thì sự chấn động trong lòng càng lớn, cuối cùng, cô nhìn chằm chặp vào Bách Lý Thư, "Tất cả những bức tranh này đều do ngươi vẽ thật sao?"
"Đương nhiên là sự thật rồi, những người biết ta vẽ mấy tranh này thì đều không để ý tới ta nữa, còn nói sau lưng rằng ta hạ lưu, chỉ có hoàng tẩu sau khi biết còn cổ vũ ta, khen ta."
"Ngươi đúng là ghê gớm... không, là quá ghê gớm!" Phong Quang vỗ vai hắn, "Qua vài trăm năm nữa thôi, ngươi nhất định sẽ trở thành đại thiên tài mà người đời ai cũng biết tới."
Bách Lý Thư cầm lấy tay cô, vui vẻ nói:
"Ta biết, hoàng tẩu chính là hoàng tẩu, cho dù có mất trí nhớ thì tẩu vẫn giống như trước đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play