Thì ra, hắn ta vẫn nhớ là cô thích ăn đồ ngọt, trong lòng Phong Quang không khỏi dâng trào cảm xúc phức tạp. Cô không rõ cảm xúc này là gì, chỉ có thể miễn cưỡng cười, nói một câu:
"Cảm ơn!"
Đúng lúc này, người trên đường phố náo nhiệt lại đột nhiên phân thành hai hàng, đứng ở hai bên đường, nhường ra không gian ở giữa, sau đó ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về một phía.
Phong Quang thấy kỳ quái nên cũng nhìn theo, chỉ thấy một cái kiệu hoa chạm rỗng trên đỉnh, hoa tươi phủ ngập, huân hương sặc sụa, màn lụa hơi lay động, có thể nhận ra là một nữ nhân mặc bạch y đang ngồi quỳ bên trong chiếc kiệu phủ kín hoa này.
Nữ tử mặc bạch y kia dùng khăn mỏng che mặt, theo gió cuốn lên màn lụa, không nhìn rõ được dung mạo nàng ta, nhưng mơ hồ có thể thấy trên gương mặt nàng ta có vẻ thong dong, cao ngạo, càng có một cỗ khí chất băng thanh ngọc khiết, y như nữ thần được vạn người nhìn vào.
Phụ nữ nhìn thấy phụ nữ, đặc biệt là khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp thì vĩnh viễn không tránh được chuyện âm thầm so bì, cô cũng thế.
Phong Quang nhìn chằm chằm người ta nửa ngày, nhưng cũng chẳng khác nào ngắm hoa trong sương, cô hỏi người bán kẹo hồ lô đứng bên cạnh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT