Phong Quang không ngờ được là nó sẽ trả lời như thế, không khỏi phụt cười một tiếng:
"Ngươi cảm thấy ta đẹp nên mới trốn ở đây nhìn ta ư?"
"Ừm. "
Ánh mắt khẩn trương của đứa bé trai đảo loạn, không dám nhìn thẳng vào cô.
Trong lòng cô cảm thấy thật buồn cười, đương nhiên, cô vẫn khen nó một câu:
"Coi như ngươi tinh mắt, đừng ngồi trên mặt đất như thế, mau đứng lên đi."
Đứa bé trai nhìn cô duỗi tay ra, tay cô sạch sẽ và trắng nõn, sau đó nó lại cúi nhìn bàn tay đang chống xuống đất của mình, bàn tay bẩn thỉu dính đầy bụi bẩn, nó chần chừ không dám vươn tay ra nắm lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT