Vừa nghĩ đến việc hy sinh con trai ruột của mình để đổi lấy người nhân bản này, trái tim Chân Vi như bị dao cắt. Mặc dù tính tình bà không tốt, nhưng như vậy không có nghĩa bà không thương con mình, Chân Vi đau đớn lẩm bẩm:
"Tao đã sớm nói... tạo đã sớm nói, Hàn Vĩ không nghe lời tao, cứ muốn làm ra một người nhân bản..."
Bây giờ con của bà chết rồi, Hàn Vĩ cũng chết rồi, vậy tiếp theo... có phải là đến lượt bà không?
Hàn Kỳ... đương nhiên rồi, thật ra hắn là Hàn Trần, nhưng có điều nể tình hắn dùng cái tên Hàn Kỳ này mười năm, tạm thời vẫn cứ gọi hắn là Hàn Kỳ đi.
Hắn xoay cái ghế ở cạnh bàn lại một chút, tao nhã ngồi xuống. Hắn vắt chân lên, khoanh hai tay đặt ở trước bụng lười biếng dựa vào lưng ghế, đây là một loại tao nhã và cao quý kiêu ngạo. Khóe mắt hắn khẽ cong lên, mang theo ý cười nhìn người phụ nữ tinh thần sắp sụp đổ trước mặt giống như đang nhìn một con kiến.
Hắn nói:
"Tuyệt vọng rồi à? Trước khi tôi mười tuổi, tôi cũng tuyệt vọng như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT