Hàn Trần tốt bụng hỏi han:
"Bạn học Hạ, sao cậu lại không nói gì thê?"
Cậu muốn tôi nói gì đây? Nói gì cũng không thể hóa giải sự ngượng ngùng lúc này được.
Khóe miệng Phong Quang giật giật, cô lặng lẽ nhích người qua bên cạnh một chút. Không thể phủ nhận, mỗi lần đối mặt với nam sinh này cô đều có một cảm giác rất không biết làm sao.
Nhưng hình như cậu ta vẫn tưởng là cô đang áy náy, nên tốt bụng nói:
"Bạn học Hạ, thật sự là cậu không cần cảm thấy áy náy đâu. Ông ngoại tôi rất tốt. Năm đó có người chỉ trích thẳng mặt ông, ông cũng chỉ cười cho qua. Có điều... chỉ là sau khi không có ai khác nữa mới buồn khổ đau lòng mà thôi."
Cô giơ tay ôm mặt, thật sự không muốn nghe thấy những từ mang tính chuyển ý như "nhưng", "có điều" phát ra từ miệng cậu ta nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT