Không ngoài dự đoán, quả thực Phong Quang đã tìm thấy một cái hộp trên xà nhà. Cô cầm lấy hộp rồi nhảy xuống đất, đặt nó lên bàn, trên mặt hộp dính đầy bụi bặm nhưng đúng là trên đó có một cái khóa thật.
Không nghĩ nhiều, Phong Quang liền cắm chìa khóa vào, vặn nhẹ một cái, rất nhanh, khóa liền mở bung ra.
Tay cô vừa chạm vào hộp thì lại lập tức rụt về tự nhiên trực giác ập tới mách bảo cô rằng, nếu cô mở cái hộp này ra thì sẽ có chuyện lớn gì đó xảy tới.
Nhưng đồng thời, lại có một âm thanh khác nhắc nhở cô rằng, nếu cô không mở nó thì cô sẽ mãi mãi không biết được sự thật. Là sự thật gì đây?
Phong Quang không biết, cô chỉ biết mình không thể bỏ qua như vậy được.
Bàn tay vừa rụt về lại đặt lên hộp một lần nữa, cô vừa nhẹ dùng sức, hộp liền mở ra. Điều khiển Phong Quang cảm thấy bất ngờ nhất là bên trong chẳng hề có vật phẩm gì quý trọng mà chỉ có một bức thư. Không biết bức thư đã được đặt trong đó bao lâu rồi, nhưng thư được bảo vệ bằng tiên pháp nên không hề bị chuyển sang màu ố vàng.
Cô lấy thư ra, chỉ thấy trên bì thư viết mấy chữ lớn nguệch ngoạc: Thư gửi cho chính bản thân mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play