Một tiếng sau, có một người đã ném tất cả rác vào trong thùng rác rồi ném chổi xuống, oán trách: "Quỷ kiến sầu, tôi nguyền rủa bà sáng sớm ngày mai đi đường đụng phải cột điện!"
Còn có cái người đàn ông đáng ghét đó nữa!
Phong Quang phủi bụi dính trên quần áo, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời khỏi cái nơi quỷ quái này. Hôm nay gặp phải toàn chuyện đâu đâu, không có chuyện nào khiến cho cô cảm thấy hài lòng cả. Đi trên đường, cô gọi điện thoại cho Yên Vũ, nha đầu Yên Vũ kia lại nói đang ở chỗ cô Ngô xin chỉ bảo chuyện luận văn, bảo Phong Quang đến chỗ mát mà chơi.
Phong Quang cúp điện thoại, cảm thấy bi thương thay cho mình. Sao cô lại cảm thấy mình giống như một người cô đơn không có ai yêu thế nhỉ?
Đợi đến lúc cô hoàn hồn lại, mới phát hiện mình lại đi tới con đường nhỏ kia. Nhớ tới sáng nay xảy ra chuyện gặp ma, cô quyết định đổi con đường khác an toàn chút thì hơn. Nhưng cô mới vừa quay người lại, trong tầm mắt của cô đã xuất hiện một người đàn ông mặc âu phục màu đen dường như đúng hẹn mà tới.
Phong Quang bị vẻ đẹp của hắn ta làm say mê, sau đó rất nhanh đã ý thức được soái ca tuy tốt, nhưng sinh mạng quan trọng nhất, cô giả vờ như không nhìn thấy hắn ta, nhấc chân định chạy đi, nhưng người đàn ông đối diện đã lên tiếng gọi cô lại.
"Hạ Phong Quang."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT