Hứa Vọng đã đi qua rất nhiều hành tỉnh, cũng từng gặp rất nhiều người, hắn biết mình không giống những người bình thường khác dù ở mặt sinh lý hay tâm lý. Cũng không phải không có ai bị hắn mê hoặc, muốn tới gần hắn, nhưng thường thì những người đó đều sẽ chấm dứt trong trạng thái bị điên.
Hắn cảm thấy chẳng sao hết, bởi vì ở trong mắt hắn, những người này chẳng khác nào đám đồ chơi thú bông, chỉ có thể giúp hắn giết thời gian mà thôi.
Đúng thế, hắn rất nhàm chán. Sau khi hủy hoại "Bàn tay Thượng Đế", mỗi khi không thể tìm thấy bất kỳ kẻ nào có thể địch lại mình, hắn nhớ ra, hắn đã từng đi qua những nơi hung hiểm nhất ở Tinh Tế, cũng từng đi qua những nơi phồn hoa nhất, nhưng hắn chưa từng vào nơi có tên là ngục giam này. Vì thế khi Liên minh một lần nữa điều động quân đội vây bắt hắn, hắn liền chủ động tới nơi này.
Nhưng trên thực tế, hắn vẫn cứ phải thất vọng. Vua hải tặc Cecil có danh tiếng sánh ngang với hắn trong truyền thuyết thực ra chỉ là một kẻ nhát gan mắc bệnh sợ giam cầm. Kẻ buôn bán vũ khí Tiêu Tiêu thoạt nhìn là một cậu trai đa mưu túc trí và thành thục, nhưng trên thực tế lại thiếu thốn nghiêm trọng tình thương của mẹ.
Hứa Vọng cũng chỉ nói chuyện với bọn họ vài câu đã có thể nhẹ nhàng phóng đại bóng tối trong lòng họ lên, bọn họ tuyệt vọng với cuộc đời này, thế nên liền tự sát thôi.
Mọi người ai cũng có nhược điểm, mà Hứa Vọng lại rất thích bắt lấy nhược điểm của người khác, sau đó tỉnh tế thưởng thức nỗi sợ hãi bị khuếch đại lên trong lòng họ. Vẻ mặt tuyệt vọng của họ sẽ làm cho hắn có thêm linh cảm để tự sáng tạo ra một thế giới lý tưởng trong lòng hắn.
Mà ở trong thế giới này, vốn không nên có sự tồn tại của Phong Quang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT