Phong Quang nhìn đôi chân trần trụi của mình, đôi bàn chân trắng nõn giờ đã vô cùng bẩn thỉu, hơn nữa còn có vài vết thương nhỏ, lại nhìn mình ở trong gương, cô quả thực xấu hổ tới mức muốn che mặt lại.
Quần áo cô cũng bẩn thỉu, tóc tai bù xù, vừa rồi đối mặt với đứa con gái chẳng khác nào con điên như cô, sao Hứa Vọng có thể không đổi sắc mặt mà gọi cô là "cô gái xinh đẹp" như thế cơ chứ?
Cô ngồi trên giường tự mình buồn bã, chỉ có thể đợi tới ngày mai tìm Số Một, hỏi ông ấy có thể tìm giúp cô vài bộ quần áo để thay được hay không... Còn đêm nay, cô cử tạm thời đi ngủ thôi đã.
Ngày hôm sau, khi Số Một mang bữa sáng tới, nghe yêu cầu mà Phong Quang đưa ra, ông ta bảo để ông ta thử đi tìm xem. Hơn mười phút sau Số Một đã quay về, trong tay cầm theo một bộ quần áo sạch sẽ và một đôi giày.
Nơi này không có phụ nữ khác nên chắc chắn không thể tìm được quần áo phụ nữ rồi. Phong Quang nhìn áo sơ mi trắng và quần dài màu đen, còn đôi giày da nhỏ màu đen kia nữa, tuy rằng không phù hợp với thẩm mỹ của cô lắm nhưng chẳng còn cách nào khác cả.
Sau khi tắm rửa xong, cô vẫn cứ mặc chúng vào.
Cho dù là áo sơ mi hay quần thì đều khá rộng với cô, Phong Quang nhìn mình qua gương, ống tay áo sơ mi dài hơn tay cô một đoạn, ống quần cũng rũ xuống tận để giày, nhìn kiểu gì cũng thấy buồn cười, cô đoán có lẽ chủ nhân bộ quần áo này phải rất cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT