Tháp trấn yêu ban đêm không hề yên bình.
Theo một luồng ánh sáng mãnh liệt chiếu xuống từ bầu trời, xuyên qua đỉnh tháp, trong không gian tầng cao nhất có thêm một nữ tử áo trắng xuất hiện.
Trên mặt đất cũng có một nam nhân áo trắng chống trường kiếm quỳ gối dưới đất, máu tươi không ngừng chảy ra từ vết thương trước ngực, nhuộm đỏ cả áo trắng, bởi vì mất máu quá nhiều, hai mắt hắn bị nhòe đi. Hắn khó khăn ngẩng đầu lên nhìn nữ tử xuất hiện cùng ánh sáng trắng, cô đứng ở trước mặt hắn, nhưng hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng cô.
Cô quay đầu lại, mắt hắn dần dần không mở ra nổi nữa, rất đáng tiếc chỉ có thể nhìn thấy gương mặt mơ hồ của cô, mặc dù không nhìn rõ nhưng hắn nghĩ, nhất định cô rất đẹp.
Phong Quang không rảnh mà nghĩ tại sao mình lại đột nhiên đổi chỗ đứng thế này. Lúc nhìn thấy nam nhân cầm Hàn Uyên Kiếm dần dần không còn chống đỡ nổi cơ thể nữa, cô đã biết hắn chính là Phương Việt. Cô dứt khoát ném ra một cái kết giới bảo vệ về phía hắn, rồi lạnh lùng nhìn không gian âm u xung quanh.
"Bất kể ngươi là yêu quái gì, bây giờ tốt nhất ra đây cho lão nương, nếu không đừng trách kiếm trận của ta huỷ hết tất cả mọi thứ ở đây thành mây khói!"
Lời nói vốn dĩ được nhận định là nói khoác mà không biết ngượng này từ trong miệng cô nói ra lại vô hình khiến cho người ta tín phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play