"Được, được, được, là bởi vì muội không muốn nợ ân tình, cho nên mới tới đưa thuốc cho ta."
Phong Quang trả lời theo tiểu cô nương:
"Có điều, bây giờ đã muộn như vậy rồi, muội còn phải vất vả trèo xuống núi à? Nói không chừng muội đi đến giữa đường lại có một con khỉ nghịch ngợm nhảy ra đấy."
"Muội..."
Tiếu Tiếu cong môi, trong mắt lộ ra tia hốt hoảng.
Cũng không biết vì sao nó không sợ tối, không sợ cánh rừng hoang này mà lại sợ một con khi chứ?
Phong Quang làm bộ như rất phiền não suy nghĩ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT