Nhưng bình thường mấy câu hỏi vô vị như vậy, Hệ thống chủ sẽ không trả lời.
Phong Quang hỏi An Ức:
"Vậy khoảng thời gian mất trí nhớ này... anh đã sống thế nào?"
"Có lúc thì tôi đếm số chim bay trên bầu trời, có lúc sẽ ngồi trước cửa nhìn người qua đường. Tôi ở lại căn nhà này, không ai đuổi tôi đi cả."
Thấy vẻ mặt không đành lòng của cô, hắn bèn cười nói:
"Tôi không cảm thấy buồn chán, làm những việc đó cũng thấy thú vị. Phong Quang không cần buồn thay tôi đâu."
"Tôi thèm mà buồn thay anh!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play