Khi sắc trời đã tối đen, cố Ngôn đi đến tẩm cung của nữ hoàng, Tô Bích cầm lấy tay một người nam nhân tựa hồ đã chờ lâu ở cửa tẩm cung, nhìn thấy cố Ngôn, hắn cứng rắn cầm lấy tay một nam nhân, đi lên trước nói: “Chủ nhân, thuộc hạ nhìn thấy nam nhân này lén lút trước cửa tẩm cung của bệ hạ.”
cố Ngôn nhìn qua: “Là Kha công tử.”
Người này đúng là Kha Hoài.
“Vương gia…” sắc mặt Kha Hoài có vẻ xấu hổ, có chút ngượng ngùng muốn bỏ tay Tô Bích ra, nhưng Tô Bích là người tập võ, một thư sinh văn nhược như hắn làm thế nào cũng hất không ra.
Tô Bích hỏi: “Chủ nhân biết hắn?”
“Vị này là Kha Hoài công tử, khi bệ hạ ngự giá thân chinh từng có duyên phận đi cùng một đoạn đường, Tô Bích, buông Kha công tử ra đi.”
“Dạ.” Tô Bích buông tay ra.
cố Ngôn hỏi: “Kha công tử sao lại xuất hiện ở đây?”
“Ta…” Kha Hoài ấp a ấp úng nói: “Kỳ thực ngày đó vương gia cho ta tiền tài phái người đưa ta đi, ta cũng không có chỗ nào để đi, vì thế lại đi vòng vòng, gặp công chúa điện hạ, nàng mời ta đi cùng, ta nhận lời, sau đó nghe được tin tức bệ hạ gặp chuyện không may, vì bệ hạ từng giúp ta, cho nên ta liền đi theo quân đội của Lam tướng quân lén lút tiến vào hoàng cung… Vương gia, ngươi không cần hiểu lầm, ta không có tâm tư gì đối với bệ hạ, chỉ vì bệ hạ giúp ta thoát khỏi Kha gia, cho nên ta mới nghĩ đến đây nhìn xem có thể giúp đỡ gì không...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play