“cố Ngôn, ngươi dám nói quả nhân béo!”
“Bệ hạ tự xưng là quả nhân, đúng là có chút thích hợp.” Giọng cố Ngôn ấm áp nói: “Quả nhân, tức là người ít đức tốt, ý là người ở phương diện đạo đức phẩm hạnh còn thiếu sót, bệ hạ ngày ngày đêm đêm ức hiếp thần như thế, thật là ít đức.”
(1) Quả nhân là cách nói nhún nhường, ý chỉ mình chưa đủ tốt.
Phong Quang mờ mịt.
“Chẳng lẽ bệ hạ nghĩ là…” cố Ngôn làm vẻ mặt kinh ngạc, “Có ý là cô gia quả nhân sao?” (quả nhân cô đơn)
Ánh mắt Phong Quang mờ mịt, chính là ánh mắt không nhìn thẳng hắn.
không cần nói chuyện văn hoa như với người rất không có văn hóa được không!?
Nàng đem những lời này nuốt xuống, bởi vì phản bác lời của hắn sẽ có vẻ như là nàng thật sự không có văn hóa, cho nên nàng đúng lý hợp tình đá hắn một cái, nhìn góc áo trắng của hắn dính bụi mà cảm thấy có một loại cảm giác được báo thù.
“Ai da, ta không cẩn thận làm dơ y phục của vương thúc rồi, phải làm sao đây hả?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play