Phong Quang tiếp tục cảm thấy hứng thú truy hỏi: "Là cách gì?"
Lục Sâm lại chỉ cười không nói. Chỉ có Lục Hành đang ôm con là có vẻ mặt cứng đờ. Cô biết đó là cách gì. Tiếu Tiếu cũng giống như tất cả những đứa trẻ khác, có được thứ mình muốn thì sẽ ngoan ngoãn nghe lời người lớn được một thời gian, nhưng không bao lâu sau sẽ lại trở về như cũ. Lục Sâm là người thích yên lặng, người duy nhất trên thế giới này có thể ồn ào náo loạn trước mặt hắn cũng chỉ có Phong Quang mà thôi, khi hắn phát hiện hắn không thể dùng đồ ăn vặt và đồ chơi để khiến Tiếu Tiếu an tĩnh, hắn liền làm theo cách trái ngược.
Chỉ cần Tiếu Tiếu muốn ầm ĩ náo loạn, hắn sẽ lập tức phá hủy đồ vật Tiếu Tiếu yêu thích nhất ngay trước mặt con bé, hủy diệt lúc nào cũng khiến người ta nhớ lâu hơn là cho tặng, tuy rằng những việc này đều xảy ra lúc Tiếu Tiếu một hai tuổi, hơn nữa Tiếu Tiếu cũng không nhớ rõ lắm, nhưng chỉ cần Lục Sâm nói ra hai chữ "yên lặng", Tiếu Tiếu sẽ liền nhanh chóng an tĩnh lại, "mệnh lệnh" này đã được khắc vào trong xương cốt của cô bé.
Không ai biết, khi Lục Hành thấy Lục Sâm vừa nói ra "yên lặng", Tiếu Tiếu hoạt bát hiểu động liền bỗng nhiên đứng im tại chỗ không nhúc nhích, ngoan ngoãn giống như một con rối gỗ, trong lòng Lục Hành có bao nhiêu phẫn nộ và khủng hoảng.
Cô không chỉ phẫn nộ vì Lục Sâm chỉ coi Tiếu Tiếu như một con rối gỗ biết nghe lời, hơn nữa con rối gỗ này lại chỉ để trói buộc Phong Quang sau khi tỉnh lại, mà còn khủng hoảng bởi sợ một ngày kia, mình cũng sẽ trở nên giống Tiếu Tiếu.
Tựa như hiện tại...
Lục Hành ôm con mình, cô dựa vào lòng Dư Lễ, khẽ run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play