Cuối cùng Phong Quang có giúp Lục Sâm giải quyết hay không, đáp án của vấn đề này, ngoại trừ hai người bọn họ thì không ai biết được, chỉ là sáng hôm sau, lúc ngồi trên bàn cơm, Tiếu Tiếu hết nhìn ba lại nhìn sang mẹ, cô bé còn chưa hiểu mấy chữ "không khí quái dị" này.
Phong Quang mắt nhìn thằng mà húp cháo, không hề nhìn Lục Sâm ngồi đối diện, thoạt nhìn cô có vẻ rất tập trung vào bát cháo trước mặt mình.
Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm mẹ mình thật lâu, phát hiện mẹ không hề nhìn lại cô bé thì liền chuyển ánh mắt đáng thương về phía ba mình.
Lục Sâm ôn nhu cười, hắn đưa một ánh mắt về phía Tiếu Tiếu.
Tiếu Tiếu rất thông minh hiểu ra hàm ý, cô bé buông chiếc thìa trong tay, lại xuống khỏi ghế, đi đến bên cạnh Phong Quang, bắt đầu cố sức bò lên người cô.
Phong Quang sợ cô bé ngã, vội ôm Tiếu Tiếu ngồi trên đùi mình, lực chú ý của cô rốt cuộc cũng không dồn hết vào bát cháo kia nữa, Tiếu Tiếu tỏ ra rất vui vẻ.
"Mẹ, vì sao mẹ lại không nói chuyện với ba?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT