Phong Quang hơi ngẩn người, vào giờ phút này cô lại bỗng nhiên có cảm giác tội lỗi.
Nhưng Yến Quy lại biểu hiện mình không hề để ý. Có lẽ ngay cả khi Phong Quang cho hắn một đóa hoa giả rồi còn nói cho hắn đây là hoa thật, thì hắn cũng có thể coi như hoa thật. Nói cách khác chính là, ở trước mặt Phong Quang, hắn trở nên không hề có chủ kiến, đương nhiên, tiền đề là hắn sẽ không mặc kệ cho Phong Quang rời khỏi mình.
Phong Quang cũng không thể nói rõ cảm xúc hiện tại nơi đáy lòng mình rốt cuộc là gì, cô chỉ cảm thấy rất quái dị, là một sự quái dị cô không thể hình dung ra. Để giảm bớt loại cảm xúc quái dị này, cô chuyển tầm mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn phong cảnh ngoài đó.
Lại qua hồi lâu, cô rốt cuộc không nhịn được mà hỏi:
"Anh có thể đừng để tài xế của anh lái với tốc độ xe đạp như thế nữa được không?"
Yến Quy chớp mắt, vô tội nhìn cô, dường như không hiểu nổi ý trong lời cô nói.
Phong Quang hơi trầm mặc trong chốc lát, mặt cô không biểu cảm, "Với loại tốc độ ốc sên này... Yến Quy, có phải anh căn bản là không tính đưa tôi về nhà hay không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play