Bệnh viện cũng không quá xa, chỉ mất chừng mười phút là đến.
Tài xế xuống xe trước, ông đến mở cửa sau xe, vốn định tự giác bế đại tiểu thư Hạ gia đang hôn mê ra ngoài, nhưng điều khiến ông không ngờ tới chính là, người đàn ông trầm mặc ít lời kia lại không hề có ý định giao Phong Quang cho ông.
Hắn tự mình bế Phong Quang xuống xe, sau lưng hắn là ánh chiều tà, mà hắn đứng ngược sáng, ôm Phong Quang bị thương giống như một vị thần tới cứu vớt thế giới.
Tài xế chưa từng thấy dáng vẻ nghiêm túc như vậy của thiếu gia nhà mình, ít nhất ở trong trí nhớ của ông, thiếu gia lúc nào cũng chỉ đắm chìm trong thế giới của riêng cậu ấy mà tách biệt hẳn với xung quanh, điều duy nhất có thể khiến thiếu gia hứng thú, ngoại trừ di động thì cũng chỉ có máy tính mà thôi.
Nhưng hôm nay... ông lại nghe thấy thiếu gia nhà mình mở miệng nói chuyện??? Bác tài xế dám vỗ ngực bảo đảm, từ khi ông bắt đầu làm tài xế cho thiếu gia, đây vẫn là lần đầu tiên ông nghe thấy thiếu gia nói chuyện, những lúc khác, thiếu gia đều dùng chữ viết để giao tiếp với người ta.
Điều này có nghĩa là gì?
Vì đại tiểu thư Hạ gia nên thiếu gia nhà ông bắt đầu thông suốt?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT