Mấy người Chu Nhất cũng hiểu suy nghĩ của Chu Thiên Giáng nhưng ai cũng khuyên hắn chuyện này nếu làm như vậy, một khi để cho các huynh đệ khác biết được thì chắc chắn trong lòng sẽ tức giận. Bọn họ có thể liều mạng vì ngươi, có thể không màng sinh tử mà báo thù nhưng sau khi chết lại bị chính người của mình phanh ra, đối với bọn họ mà nói thì linh hồn sẽ vĩnh viễn phiêu bạt ở nơi cô hồn dã địa. Chuyện này ai cũng sẽ không mong muốn.
Chu Thiên Giáng bất đắc dĩ đứng dậy: - Thôi vậy, tiếp tục điều tra đi. Chu Nhất, ngươi lưu lại đây, sáng mai hậu táng mấy vị huynh đệ này, đưa một khoản tiền trợ cấp lớn cho người nhà bọn họ, có thể chiếu cố được thì cố gắng chiếu cố.
Chu Thiên Giáng nói xong, vái bốn vị huynh đệ một cái thật sâu rồi xoay người đi ra ngoài.
Bốn người gặp nạn khiến cho Chu Thiên Giáng hiểu được đằng sau những lời đồn này chắc chắn là tồn tại một thế lực không nhỏ, xem ra hắn chẳng những phải chú ý đến đi đứng nằm ngồi mà cũng phải đề phòng về ăn uống hơn nữa.
Hôm sau trời vừa sáng thì Sở Vân đã đến trước cửa chờ thượng triều, những đại thần khác lục tục đến, lần lượt chào hỏi Sở Vân. Tuy diện tích kinh thành không nhỏ nhưng chuyện xảy ra đêm qua gần như đã lan khắp.
Một cỗ kiệu lớn tám người khiêng dưới sự bảo vệ của hộ vệ dừng lại trước triều đường, rèm kiệu vừa vén lên thì Tĩnh Vương bước từ trong kiệu xuống.
Sở Vân vừa thấy, muốn thương lượng với Tĩnh Vương một chút, vội vã bước mấy bước đến trước mặt Tĩnh Vương: - Vương gia, hạ quan thỉnh an người!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play