- Đại nhân, thứ cho Chu Nhất vô lễ, ta cảm thấy ngài không nên bộc lộ tài năng như vậy, thảo nào hoàng thượng phải đề phòng ngài. Chu Nhất mở miệng nói.
- Còn không phải do cuộc chiến kinh thành khiến lão tử trở nên nổi tiếng sao? Ta từ quan là muốn Thành Võ Hoàng lơ là cảnh giác, sớm biết vậy thì lúc đó ta nên thân chinh suất lĩnh binh mã trực tiếp tiến về phía bắc, xem ai có thể làm gì được lão tử. Chu Thiên Giáng buồn bực nói.
Hạ Thanh nhìn Chu Nhất và Chu Nhị, cậu ta biết hai người này đều là người của Niêm Can Xử, có mấy lời Hạ Thanh muốn nói nhưng lại sợ phạm vào hoàng quyền.
Chu Nhị nhìn thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của Hạ Thanh, ánh mắt còn cứ nhìn hai người bọn họ thì lập tức hiểu được sự lo ngại của Hạ Thanh.
- Hạ Thanh đại ca, có lời gì thì cứ nói ra đi, tuy ta và Chu Nhất là người của Niêm Can Xử nhưng trong lòng chúng ta chỉ có đại nhân chúng ta. Nhớ năm đó Lâm đại nhân từng lưu lại một câu cho Niêm Can Xử, đó chính là người của Niêm Can Xử chỉ nghe lời đại nhân của chính mình. Hiện giờ chúng ta đã là người của Chu đại nhân, cho dù là thánh chỉ hạ xuống cũng vô dụng thôi.
Lâm Phong gật gật đầu, quy củ cũ của Niêm Can Xử đúng là như vậy, chính là vì quyền lợi tập trung, đương nhiên đại nhân cao nhất của Niêm Can Xử vẫn phải nghe lệnh của hoàng đế tại vị.
- Ha ha, Chu Nhị à, ngươi về sau cũng đừng gọi ta là Lâm đại nhân nữa. Lão phu không có con cái, nếu các ngươi không chê thì gọi ta một tiếng gia gia đi. Lâm Phong mỉm cười nhìn mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT