Trong hoàng cung, Thành Võ Hoàng lại đi vào Khôn Hậu cung một lần nữa. Không giống với lần trước, lần này Thành Võ Hoàng tiều tụy đi không ít, nhưng ánh mắt lại sắc bén hơn lần trước.
- Mẫu hậu! Lẽ nào bây giờ Người vẫn không nhìn ra những suy nghĩ của cậu hay sao? Cậu ấy không phải muốn bức bách Thành Võ thoái vị mà căn bản là muốn đoạt lấy thiên hạ của Lý gia ta. Mẫu hậu! Hoàng nhi không yêu cầu gì xa vời, mặc dù là kinh thành bị phá, Trẫm cùng sẽ tồn vong cùng Đại Phong. Hôm nay Hoàng nhi đến, chỉ muốn cố gắng hết sức hiếu đạo, thỉnh an mẫu hậu một lần. Ngày mai Thành Võ sẽ lấy thân thể của quân vương tự mình mặc áo giáp ra trận, có lẽ đây là lần gặp mặt cuối cùng của hai mẹ con ta. Thành Võ Hoàng nói xong, tự tay rót đầy một ly trà, bưng tới trước mặt lão Thái Hậu.
Mí mắt lão Thái Hậu chớp chớp hai cái và bà không nói gì cả. Đừng thấy Khôn Hậu cung đã phong tỏa, nhưng Thành Võ Hoàng vẫn lệnh cho thái giám hậu cung mỗi ngày phải đưa tin chiến trận đến chỗ lão Thái Hậu. Thành Võ Hoàng muốn để cho mẫu hậu thấy ông ta thắng phải thắng quang minh lỗi lạc, thua cũng phải thua nhẹ nhàng. Thành Võ dùng cách này để nói cho mẫu hậu biết, mình quyết sẽ không cúi đầu.
Thành Võ Hoàng đặt chén trà xuống, cười sảng khoái: - Mẫu hậu! Nếu như hoàng nhi thua trận bỏ mình thì hi vọng Người không chôn cất con và Tĩnh Vương ở xa nhau. Huynh đệ chúng con dù biến thành cô hồn dã quỷ (ma đói) cũng sẽ sánh vai chiến đấu cùng nhau. Tất nhiên điều này cũng cần cậu con đồng ý mới được. Nói xong, Thành Võ Hoàng nhìn lão Thái Hậu một cái: - Nếu như mẫu hậu không muốn nói gì với hoàng nhi thì xin Người hãy bảo trọng, hoàng nhi bất hiếu xin cáo từ. Thành Võ Hoàng nói xong, vái sâu một cái với lão Thái Hậu, xoay người đi ra ngoài điện. Nói xong những lời này với lão Thái Hậu, Thành Võ Hoàng bỗng có cảm giác như trút bỏ được gánh nặng.
Tay Vệ Triển trước sau cũng không rời thanh kiếm bên hông, ánh mắt của hắn ta càng không rời khỏi tên lão thái giám bên cạnh lão Thái Hậu. Mặc dù mí mắt lão thái giám Hồng Sơn không hề nhấc lên nhưng Vệ Triển biết lão không đơn giản, ra tay là có thể lấy mạng của Thành Võ Hoàng được. Nhìn thấy Thành Võ Hoàng xoay người rời đi, Vệ Triển mới thi lễ với lão Thái Hậu, lặng lẽ lui ra ngoài.
Hai cánh cửa cung Chu Hồng lại một lần nữa đóng lại. Lúc này lão Thái Hậu mới chậm rãi nhìn cửa lớn một cái, trong ánh mắt lại chứa đựng những giọt nước mắt trong veo.
- Hồng Sơn! Ngươi nói Quốc Cữu gia thật sự sẽ giết Thành Võ và Tĩnh Vương sao? Lão Thái Hậu nhẹ giọng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT