Phủ Thục Thiên trong hai ngày này liên tiếp có chuyện vui. Đội quân người ngựa phái đi tiếp viện, công kích Phương Đại Đồng đã áp tải về số lượng lớn quân dụng vật tư. Chớ thấy Chu Thiên Giáng hợp nhất được nhiều người như vậy, nhưng thứ hắn ta thiếu thốn nhất vẫn là những quân dụng vật tư này. Trang bị phòng thủ doanh trại thì không thể so sánh với hai đại doanh Nam Bắc được. Những thứ mà hai đại doanh Nam Bắc dùng chính là chiến thương, chất lượng thép vô cùng tốt; vậy mà vũ khí doanh trại phòng thành dùng về cơ bản đều là "rác".
Đặc biệt là ngựa chiến, trong thời đại binh khí lạnh thì một con ngựa chiến còn đáng giá tiền hơn người. Ngựa chiến không giống như ngựa bình thường, trong khi loạn quân giao chiến thì ngựa bình thường nhìn thấy cảnh tượng ngựa hí người hét đó thì có lẽ sẽ rất kinh hãi. Căn bản là không cần giao tranh cũng có thể khiến ngựa lôi mệt chết, ngựa chiến thì lại không như vậy. Mặc dù phía trước là biển lửa, chỉ cần chủ nhân không quất cương thì ngựa chiến vẫn sẽ xông vào. Vì vậy nói, một đại quân có sức chiến đấu thì ngựa chiến và binh khí là vô cùng quan trọng.
Chu Thiên Giáng ở Trung Đô và Thục Thiên bắt đầu mộ binh số lượng lớn, trong hai ngày số binh đã mở rộng đến sáu vạn người. Trong lòng Văn Nhữ Hải có chút lo lắng, chiêu binh mãi mã cần nhất đó là bạc. Cái tên Thiên Giáng này lại tiêu tiền như nước, coi tiền ngân khố Thục Thiên như tiền của nhà mình. Lúc Hoàng thượng truy cứu đến thì đây chính là tội lớn rồi.
Chẳng phải lúc Chu đại quan nhân thống kê ngân khố đã kiếm được một phần ba nên bây giờ Chu đại quan nhân đã là một "địa chủ" thật sự, là một kẻ có tiền rồi. Trong tay có tiền nhưng Chu đại quan nhân lại không keo kiệt, trực tiếp phát cho huynh đệ của Niêm Can Xử một số ngân lượng để cải thiện cuộc sống. Huynh đệ Niêm Can Xử hai phủ Trung Đô và Thục Thiên đều rất tôn thờ Chu đại quan nhân.
Về phần chiêu binh mãi mã, Chu Thiên Giáng càng không tiếc lấy tiền vốn ra. "Người chết vì tiền, chim chết vì ăn", hà tiện thì căn bản không chiêu mộ được người.
Nhìn tân binh diễn binh trên trận hò hét loạn lên thì Văn Nhữ Hải nhíu mày: - Thiên Giáng! Mấy người này chỉ e chưa đầy hai tháng thì cơ bản là không hình thành nên được sức chiến đấu mạnh mẽ. Binh không ở đắt như thế nào mà ở tinh, lúc đánh trận thì những người này không có tác dụng gì đâu.
- Văn thúc! Từ đây đến kinh thành, nhanh nhất cũng phải mất mười ngày đường. Chúng ta có thể kéo dài một chút, đi chậm một chút; không còn cách nào khác chỉ có thể vừa đi vừa luyện binh thôi. Chu Thiên Giáng cũng biết thiếu sót ở đây, nhưng chỉ dựa vào đội binh mã đại doanh Trấn Nam về kinh cứu giá thì căn bản không đủ đánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT