- Dĩnh Nhi tỷ tỷ, thành công, Thiên Giáng ca thành công rồi. Ngọc Cách Cách nắm chặt tay Quách Dĩnh, kích động đến mặt ửng đỏ.
- Văn Tướng quân, Quách Dĩnh chờ lệnh, lĩnh một ngàn nhân mã đến tiếp ứng. Quách Dĩnh liền chắp tay, nói một cách hiên ngang.
- Không được, trước khi Thiên Giáng trở về, bất cứ ai cũng không được ra khỏi thành. Văn Nhữ Hải không nói hai lời, lập tức bác bỏ thỉnh cầu của Quách Dĩnh. Nếu chẳng may chỉ một số ít quân của Phương Đại Đồng mắc bẫy, một ngàn người này của Quách Dĩnh chẳng khác gì đi chịu chết.
Quách Dĩnh bĩu môi, uất ức đến độ phát khóc. Nhưng quân lệnh như núi, dù nàng khóc bù lu bù loa, Văn Nhữ Hải cũng không cho nàng ra khỏi thành.
Giữa hai ngọn núi, thây người đã phơi khắp chốn. Trong sơn đạo chật hẹp, tiếng kêu thét cứ vang vọng mãi, tên không ngừng bắn xuống bên dưới từ hai bên sườn núi. Ước chừng qua nửa canh giờ, Phạm Nhung trên đỉnh núi mới phất lệnh kỳ lên.
Chu Thiên Giáng ở trên xe soái trông thấy lệnh kỳ phấp phới trên đỉnh núi, hắn cao giọng hô: - Thổi kèn hiệu, dọn sạch thông đạo.
Chu Thiên Giáng ra lệnh một tiếng, kèn hiệu sừng bò thổi vang, hai bên trên sườn núi có rất nhiều bộ binh bắt đầu trượt xuống núi. Ở phía Chu Thiên Giáng, các quân lính thay phiên dọn sạch thông đạo bị bịt kín. Đánh thắng trận, khí thế đại quân cũng khác hẳn, ai nấy đều như nghé con dùng không hết sức lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT