Chu Thiên Giáng dỗ dành hai cô gái vui vẻ xong, hắn lập tức bố trí nhiệm vụ tối nay. Sắc trời tối đen, đại doanh sau cửa thành liền bí mật hành động. Nhìn từ xa, trong đại doanh sau cửa thành vẫn cắm đầy quân kỳ, nhưng đại bộ phận nhân mã đều bí mật vây quanh cửa chính.
Trong thành Thục Thiên thành, Chu Đại Trung tiều tụy tột cùng, quan binh thủ thành lại giống như vật lộn với sương gió. Mấy ngày nay cơm ăn vẫn chưa nấu kỹ, muốn uống miếng nước lại giống như đang ăn thịt. Tuy nhiên Chu Đại Trung phát mấy lượng bạc cho mỗi người, cũng nói cho mọi người thủ vững thêm vài ngày, đại quân kinh thành lập tức tới ngay.
Nhờ có bạc, quan binh trong thành tuy cảm thấy gian nan, song không ai than trách câu nào.
Bóng đêm buông xuống, như thường lệ, Diêu Nhất Bình đứng trên tường thành thăm dò một chuyến. Vừa định đi xuống, y chợt nghe ngoài thành vang tiếng chiêng "keng keng", ngay sau đó, tiếng kêu giết nổi lên bốn phía. Trong bóng đêm, dường như có không ít người lao về phía cửa thành.
Diêu Nhất Bình suýt nữa ngã phịch xuống đất: - Mau, bắn tên, gióng chuông cảnh báo... thả cây lăn bắn lôi thạch!
Diêu Nhất Bình sợ hãi, y không phải là tướng quân từng chém giết trên chiến trường. Nhẫn nhịn mấy ngày nay, không ngờ đối phương rốt cuộc đã xuất thủ.
Trên tường thành hỗn loạn khôn cùng, người bắn tên kẻ ném đá. Chu Đại Trung nghe thấy cảnh báo, lập tức dẫn người chạy tới. Thành trì bị phá, chẳng những y sống không được, chỉ sợ lương thảo của bắc bộ đại quân cũng không thể cung ứng. Chu Đại Trung bất luận ra sao cũng phải thủ vững đến cuối cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play