Giờ sửu qua không được bao lâu, một bóng đen lóe lên đột nhập vào tiểu viện. Vệ Triển một thân hắc y, đầu đội nón che đeo khăn che mặt cẩn thận quan sát xung quanh. Nếu có thể đánh chết được Chu Thiên Giáng ngay thì quá tốt, nếu nhỡ kinh động đến Lâm Phong cũng chỉ có thể theo y kế hoạch mà làm.
Thấy bốn bề đều tĩnh lặng không người, Vệ Triển tung người xuống hành lang. Hai chân vừa chạm đất, đột nhiên cảm thấy mặt đất sụt xuống hơn một tấc.
Leng keng leng keng. Vệ Triển cả kinh, vội nhảy ra ngoài.
Tuy trong viện không có thị vệ trông coi nhưng Thiên Giáng đã cài sẵn bẫy rập từ lâu. Vừa rồi, hắn mở bẫy, mặt đất bên ngoài hành lang cửa sổ sẽ cao lên khoảng hơn một tấc. Chỉ cần là vật nặng hơn mười kg đè lên, mặt đất lập tức sụp xuống, kéo chuông rung lên. Theo như lời của Chu đại quan nhân, cái này gọi là thiết bị tự động báo cảnh.
Lâm Phong là người đầu tiên vọt ra, ngay sau đó, vù vù mấy bóng người chợt lóe ra. Chu Nhất, Hạ Thanh và cả Chiêm Linh đều nhanh chóng xuất hiện ở hậu viện.
- Mao tặc chớ đi. Nếu đã đến thì ở lại luôn đi.
Lâm Phong cầm tiểu kiếm xông tới Vệ Triển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play