Tên nam tử cải trang công chúa kia lại càng không cần phải nói. Dù Cam Vũ Thành muốn vào trong lao nhìn gã cũng không thể. Dù nói thế nào người ta cũng là thận phận công chúa. Thành Võ Hoàng có quyền làm bất cứ trừng phạt gì với Thất công chúa, nhưng quan lại ở dưới thì không thể có bất cứ chỗ kinh xuất nào. Nhốt vào xe tù là hành động bất đắc dĩ. Sau khi vào nhà lao, nam nhân cũng không thể bước vào nơi giam công chúa.
Ngô Đại Ấn từ từ áp giải một đám tội thần Chu Thiên Giáng trở về Bành thành. Sau khi họ vào thành đã là cuối giờ hợi, theo như giờ ở kiếp trước của Chu Thiên Giáng thì đã là mười một giờ đêm rồi. Điều Ngô Đại Ấn không nghĩ đến chính là dân chúng thương nhân Bành thành đều ở trên đường phố bên trong thành bày hương án cùng đợi Ngô Đại Ấn đến.
Vừa thấy Ngô Đại Ấn vào thành, toàn bộ dân chúng trên đường quỳ rạp xuống đất, đèn lồng hai bên đường chiếu sáng rõ. Một đám lái buôn phía trước giơ tờ giấy trắng viết lời khẩn cầu, tha thiết xin Phủ Doãn đại nhân tha cho Chu Thiên Giáng.
Ngô Đại Ấn cũng choáng váng, không ngờ Chu Thiên Giáng còn có lực lượng kêu gọi lớn như vậy, giờ này dân chúng Bành thành còn ở chỗ này cầu tình.
Vài tên thương lái đi đến trước chỉ huy đoàn xe, quỳ rạp xuống đất, một người dẫn đầu trong đoàn cao giọng hô:
- Phủ Doãn đại nhân, chúng thảo dân tuy không rõ Chu Thiên Giáng đại nhân phạm phải quốc pháp gì, nhưng vì Chu đại nhân đã diệt trừ phụ tử ác bá Triệu Thành Quang, thương lái dân chúng Bành thành mới được sống lại. Giờ thảo dân đại diện toàn dân chúng thành, khẩn cầu Phủ Doãn đại nhân tha Chu đại nhân một lần. Chúng thảo dân nguyện nâng thuế để thể hiện sự cảm tạ với đại nhân.
Theo tiếng la, tất cả người trên đường đều cầu xin cho Chu đại quan nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT