Sau khi vào Kinh, điều đầu tiên Lâm Phong nghĩ đến là cấp dưới cũ Mục Kỳ. Khi vào trong lò rèn Mục Kỳ ẩn thân, vài Chu Tước Vệ quen biết báo lại Mục Kỳ đại nhân không có ở Kinh thành, không biết đi đâu, nhưng bọn họ khẳng định không có tin Chu Thiên Giáng bị bắt. Lâm Phong vẫn không yên lòng, cảm thấy cũng chỉ có Tây Viên của Huyền Nhạc bắt Chu Thiên Giáng và Thất Công chúa lại. Lâm Phong lại đến Tây Viên chuẩn bị tra xét một phen, ai ngờ chuyến này lại nghe được đoạn đối thoại của Đổng Tứ và bọn thủ hạ.
Biết Tây Viên muốn giết Quách Thiên Tín, Lâm Phong nổi cơn thịnh nộ. Lão cảm thấy Tây Viên muốn giết Quách Thiên Tính nhất định là đã nhận được mật lệnh của Thành Võ Hoàng, dùng thủ đoạn hạ lưu này để loại bỏ Quách Thiên Tín, che dấu một bí mật không muốn ai biết. Hơn nữa, dùng cách báo thù của giang hồ này, Thành Võ Hoàng cũng có thể từ chối trách nhiệm của mình.
Trước khi đến Quách phủ Lâm Phong đã tới Chu Ký Ngân Lâu, giao một ống bọc sắt đã phong bằng thiếc cho một thủ hạ của Chu Nhị ở Kinh thành. Ông nói với người này, bảo y lập tức mang thứ này suốt đêm ra khỏi thành chạy tới Thục Thiên. Nếu Chu Thiên Giáng còn sống thì tự tay giao cho hắn, nếu thực sự hắn đã bị bắt thì giao cho đám người Chu Nhất và Hạ Thanh. Lâm Phong cũng tính đến chuyện đập nồi dìm thuyền rồi. Thành Võ Hoàng ngươi bất nhân cũng đừng trách Lâm Phong ta bất nghĩa. Đêm nay hành động, lão cũng không biết liệu mình có thể còn sống đưa Quách Thiên Tín ra khỏi Kinh thành không nữa, cho nên đã chuẩn bị cẩn thận tất cả. Thứ này được chuyển đến trong tay đám người Chu Thiên Giáng, lão tin tưởng bọn họ sẽ không chút do dự mà công khai bí mật.
Lâm Phong làm vậy cũng là lo lắng nếu chẳng may mình chết, bí mật này sẽ vĩnh viễn không có ai biết. Cho nên lão mới mạo hiểm giao di chỉ của Tiên hoàng cho ám tử này, bắt y phải dùng tính mạng mà bảo vệ, trên đường không được tiếp xúc với bất kỳ kẻ nào, nhất định phải đưa tới trong tay người của mình.
Khi Đường Lâm tới Quách phủ, phát hiện Quách Thiên Tín bị vây trong thư phòng, Lâm Phong cứ như vậy mà nhảy xuống, chuẩn bị đêm nay sẽ đại khai sát giới.
Người có mệnh cây có bóng, tuy lão đã là một lão nhân hơn tám mươi tuổi, nhưng lão vừa đứng đó, người của Tây Viên không một ai dám xông lại.
Quách Thiên Tín nhìn lướt qua đám sát thủ bên ngoài, nhân số tuyệt đối không dưới năm chục người, hơn nữa có thể đánh vệ đội thân binh của mình thành như vậy chỉ trong chốc lát, có lẽ thân thủ cũng không tệ. Trái tim ông đã lạnh lẽo vô cùng, ông ta chỉ nghĩ, Thành Võ Hoàng đã muốn cho mình chết cũng không cần phải dùng đến thủ đoạn thế này. Tới cái tuổi này của Quách Thiên Tín, cho dù có chết cũng sẽ chẳng nói ra bí mật của mình. Từ nhỏ đến lớn ông ta vẫn tự hào mình là con cháu Quách gia, sẽ không nói với người ngoài mình là con trai của Tiên hoàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play