- Lý đại nhân, việc này không phải là không được, nhưng Tử Cương cảm thấy tốt nhất chúng ta nên liên minh với Tĩnh vương Thiên tuế và Vương Bính Khôn lão thái phó cùng nhau dâng tấu, như vậy bản tấu sẽ có trọng lượng hơn một chút.
Phàn Tử Cương vừa được nhờ Lý Hồng nên cũng không thể không giúp Lý Hồng nói vài câu.
Lý Hồng cảm thấy rất có lý, bèn nói:
- Phía bên Tĩnh vương bản quan có thể đi một chuyến, nhưng Bính Khôn lão thái phó ta thấy để Phùng đại nhân đi có vẻ hợp lý hơn.
Lý Hồng cũng không có ý đồ gì, y chỉ cảm thấy Phùng Kính là một trong những học trò của Vương Bính Khôn, để gã đi khuyên bảo thầy của mình cũng có chút sức thuyết phục hơn so với người khác.
Phùng Kính buồn bực muốn chết, trong lòng tự nhủ học trò của Vương Bính Khôn cũng không phải chỉ có mình ta, Phàn Tử Cương cũng là học trò của ông ấy. Tại sao không để Phàn Tử Cương đi chứ. Nhưng ở trước mặt mọi người nên Phùng Kính cũng không tiện từ chối, huống hồ trong lòng gã đúng là có chút bất mãn với Huyền Nhạc.
Mấy vị lão thần vừa thương lượng xong liền bắt đầu người nào làm việc nấy. Lý Hồng rời khỏi phủ nha Lại bộ đi thẳng tới Tĩnh vương phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT