Chu Thiên Giáng biết rằng trước mặt bọn họ có gồ đất, rất có lợi cho đối phương. Nhưng nếu dựa vào năng lực của Lâm Phong và Chu Nhị, bảo vệ hai bên xe không cho những người này tiếp cận, chắc chắn không thành vấn đề. Dù sao có Công chúa trên xe, Chu Thiên Giáng cảm thấy truy binh tuyệt đối không dám bắn tên. Một khi bọn họ đi vào đường hẹp, lúc đó có thể phát huy năng lực của Lâm Phong và Chu Nhị rồi. Mặc kệ truy binh có bao nhiêu, đường nhỏ hẹp sẽ không có mấy tác dụng, đến lúc đó chỉ cần Lâm Phong và Chu Nhị, có thể ngăn được bọn họ thời gian nửa nén nhang, Chu Thiên Giáng có thể tìm nơi ẩn núp.
- Đại nhân, phía trước có dòng sông.
Vị huynh đệ đánh xe bỗng nhiên hô.
- Cái gì, có dòng sông?
Chu Thiên Giáng chấn động, trong lòng tự nhủ chưa từng nghe nói nơi này có sông.
Chu Thiên Giáng không hề biết, dòng sông này không phải là sông chảy quanh năm, mà là lúc đầu xuân, khi băng tuyết thượng du tan ra, hình thành ra dòng sông một mùa này. Tuy sông không rộng lắm, nhưng cũng phải to ba bốn trượng. Hơn nữa giờ là mùa tuyết tan, nước chảy không xiết, nhưng xe ngựa cũng không thể đi qua được.
- Mẹ kiếp, trời muốn tuyệt đường ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play