Ngoại thành Quy Sơn, đám người Tần Vĩ với ánh mắt mất mát nhìn về phía tường thành cao lớn. Mắt thấy chiến quả trong tầm tay, nhưng sự mất mát một cách vô ích như vậy, trong lòng Tần Vĩ có chút không cam. Phía cửa bắc anh em tướng sĩ lại càng tức giận bất bình, nhưng cũng chỉ có thể nhìn về phía thành mà than thở chứ một chút biện pháp cũng không có.
Sở Vân mệnh lệnh đại quân quay trở về thành Khoa Ba, mấy ngày nay sắc trời âm u dị thường, nếu còn không quay về, chỉ sợ có khả năng bị bão tuyết ngăn lại trên đường đi.
Sở Vân ngồi trên lưng ngựa giận dữ nói:
- Tần tướng quân, bản soái lên đường hộ tống tam Thái Tử trở về kinh báo cáo công việc, đại doanh cửa bắc phải giao lại cho ngài rồi. Trở về lần này, bản soái tuyệt đối không tha cho tên tiểu tử Chu Thiên Giáng kia. Rõ ràng có thượng sách này, không nên để đến bây giờ mới nói, hại chúng tôi còn phải đợi đến đầu xuân sau khi hết tuyết rơi mới có thể động thủ.
Hiện giờ cửa ải cuối năm tới gần, chủ soái đại doanh bắc nam đều phải về kinh báo cáo công việc. Sở Vân tới công không một chuyến, chưa lập được một chút công lao đã quay về kinh thành, trong lòng cũng có chút không thoải mái. Tuy đại doanh cửa bắc lập được chiến công hiển hách, đẩy Chu Diên Thiên kẹt trong chỗ chết. Nhưng đó đều là công lao của người ta Văn Nhữ Hải và Chu Thiên Giáng, không có chút quan hệ gì tới y và Huyền Nhạc.
Tần Vĩ thở ra hơi lạnh nói:
- Sở Suất, đến kinh thành rồi, cũng thay anh em tướng sĩ chúng tôi đây đá y vài đá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play