Tòa tháp cổ xưa này là nơi người trong bộ lạc dùng để tế thiên, xung quanh không hề có nhà dân. Chu Tứ rất có kinh nghiệm, cậu ta không cho toàn bộ quân bao vây dưới tòa tháp mà lui lại vài mét, cứ mười người một đội, mỗi đội cách nhau chừng sáu bảy bước chân tạo thành tầng tầng lớp lớp bao vây tòa tháp lại. Làm như vậy, cho dù Chiêm Linh có khinh công giỏi tới đâu thì cũng không thể bay qua hàng tầng đao trận như vậy được.
Có mấy người của Chu Tứ canh gác, Chu Nhị và Hạ Thanh lập tức nhảy lên trên đỉnh tòa tháp, chuẩn bị giúp Chu Nhất bắt Chiêm Linh.
Đáng thương cho Chiêm Linh, trải qua mấy canh giờ đánh giết, lúc này nàng ta đã miệng đắng lưỡi khô, mồ hôi đầm đìa. Võ công của Chu Nhất vốn dĩ đã cao hơn nàng ta một bậc, nếu không phải nhờ thanh Xích Huyết Kiếm trong tay thì e rằng Chiêm Linh sớm đã thua rồi.
Thấy Hạ Thanh và Chu Nhị xuất hiện, Chiêm Linh chợt thấy trong lòng ớn lạnh. Nếu thể lực đang lúc cường thịnh thì Chiêm Linh cũng chẳng sợ mấy người này vây đuổi, cùng lắm là một mình trốn thoát, cũng chỉ tại sự tự tin vào tài khinh công của mình mà Chiêm Linh mới rơi vào bước đường này.
- Chu Nhất, lâu vậy mà ngay cả một nữ nhân cũng không đối phó được. Ta thấy sau này huynh nên đổi tên thành Chu Ngũ đi.
Hạ Thanh ôm thanh trường đao cười nói.
- Lão Nhất, có cần chúng ta hỗ trợ hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT