Phùng Canh Niên và Ngạc Luân Xuân biến sắc, hậu cung có thể uy hiếp Thành Võ Hoàng, nhưng chẳng đe dọa nổi Chu Thiên Giáng. Chu Thiên Giáng ở kinh thành nổi tiếng điên lập dị, hắn chẳng tuân theo quân thần lễ pháp gì. Nếu Chu Thiên Giáng muốn hạ lệnh công thành thật thì hàng ngũ hậu cung căn bản cũng không ngăn được đại quân của Chu Thiên Giáng.
- Chu Thiên Giáng, Đổng Quý Phi mẫu thân của Huyền Nhạc còn ở trong tay chúng ta, hơn nữa người đến cứu của bà ta cũng đã bị ta vây chặt. Nếu lão phu đoán không lầm, người đó hẳn là Lâm Phong sư phụ của ngươi. Ngươi dám hạ lệnh phá cung, lão phu sẽ cho người thiêu cung Đổng Phi.
Ngạc Luân Xuân nói nghiến răng nghiến lợi.
Chu Thiên Giáng ngẩn ra, chân mày hơi nhíu lại nhưng trong nháy mắt đã khôi phục lại, sắc mặt hắn nanh nọc.
- Hứ! Ngươi muốn đốt cũng chẳng đốt được. Sư phụ ta danh chấn khắp nơi, nếu người muốn ra thì chẳng ai có thể ngăn được.
Lời nói của Chu Thiên Giáng chẳng khác gì nói với mọi người rằng hắn căn bản chẳng quan tâm đến sống chết của Đổng Quý Phi.
Gặp phải loại người mềm cứng không xong thế này thì Phùng Canh Niên và Ngạc Luân Xuân cũng bó tay. Trên đầu hai người toát mồ hôi lạnh, xem ra ngoại trừ liều mạng ra cũng chỉ có thể đầu hàng nhưng nếu không thỏa hiệp điều kiện đầu hàng, chỉ sợ sẽ rơi vào kết cục nhà tan cửa nát. Hai người này cắn răng, vội vàng nhảy khỏi tường hoàng cung rồi chạy vào phía trong cung, muốn thương lượng cùng Hoàng hậu một chút xem có nên xông ra hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT