Đối với những lo lắng của chúng thần thì Huyền Xán chỉ cười không nói gì, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay y.
Lúc này Tĩnh Vương đã mặc giáp trụ chỉnh tề, sắp xếp đội ngũ chỉnh tề chuẩn bị “nghênh địch”. Tuy Tĩnh Vương được phong chức phó soái nhưng thực ra không có chút quyền lợi nào, thậm chí nói suất lĩnh binh mã xuất chiến nhưng ông ta cũng chỉ là một đại soái tay không, người chỉ huy binh mã thực sự là phó soái của Tĩnh Vương.
Ngoài cửa thành, Đại Ngưu gõ chiêng gõ la, đang hắng giọng lớn tiếng chửi. Mấy ngày nay Đại Ngưu chẳng học được bản lĩnh gì khác nhưng bản lĩnh chửi người thì lại học cực nhanh, rất có khí thế. Đương nhiên trên đầu Đại Ngưu còn có một đại sư mắng chửi là Chu Thiên Giáng, đối với Đại Ngưu mà nói thì đây là một ngọn núi lớn không thể vượt qua được.
Đại Ngưu đứng chửi ngồi chửi, gõ chiêng mắng chửi thật đã, đang chửi khí thế thì chợt nghe thấy ba tiếng pháo nổ “bùm bùm bùm”, cửa thành vừa mở đã có một đạo nhân mã xông ra.
- Bà nó, cuối cùng cũng ra rồi. Các huynh đệ…chuẩn bị chiến đấu!
Đại Ngưu nói xong liền cưỡi chiến mã.
Hơn một vạn quân tốt phía sau trải qua trận chiến lần trước ít nhiều đã có chút tâm huyết, Đại Ngưu giơ thiết côn lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play