Chu Thiên Giáng cười lạnh, nói xong hắn dặn dò người đứng bên cạnh:
- Chu Nhị, lập tức dùng bồ câu đưa tin cho Tĩnh Vương, nói Bành Thành Phủ doãn Ngô Đại Ấn chăm lo việc nước, diệt trừ cả nhà ác bá Triệu Thành Quang, được dân chúng yêu quý nhưng do mấy năm trước rượu say nên đã có lời ngông cuồng, viết ra một bài thơ châm chọc đương triều. Ngô Đại Ấn tự thấy tội lớn, chuẩn bị ít ngày nữa, áp giải Triệu gia tới kinh thành thỉnh tội, sau khi bản đại nhân điều tra kỹ càng, quả thật là do rượu say lỡ lời chứ không hề có ý bất kính. Cho nên, An Sát Viện nguyện bảo vệ Ngô Đại Ấn tiếp tục đảm nhiệm chức vụ Phủ doãn Bành Thành, mong Tĩnh Vương thiên tuế bẩm báo Hoàng thượng, để Ngô Đại Ấn lấy công chuộc tội, tạo phúc cho dân chúng Bành Thành.
Chu Thiên Giáng nói vậy ngay trước mặt mọi người chẳng khác gì là ra mặt bảo vệ Ngô Đại Ấn khiến Ngô Đại Ấn cảm động tới mức vội vàng đứng dậy đi tới quỳ gối trước mặt hắn.
- Đại ân đại đức của Chu đại nhân, Ngô Đại Ấn có làm trâu làm ngựa cũng không báo đáp nổi. Sau này dù có thế nào, hạ quan dù thịt nát xương tan cũng không nuối tiếc.
Chu Thiên Giáng nhìn vẻ mặt tái nhợt của Triệu Thành Quang, cười nói với Ngô Đại Ấn.
- Ngô đại nhân không cần khách khí, chỉ hy vọng về sau khi Chu Thiên Giáng ta gặp nạn ngài có thể nghĩ về ân tình ngày hôm nay là được rồi.
Chu Thiên Giáng biết không thể đem toàn bộ quan viên ở Bành Thành đi chém được, dù sao cũng phải có người làm việc mới được. Hắn cũng không phải cố ý muốn tha cho Ngô Đại Ấn, chỉ là cảm thấy người này không vào hùa cùng Triệu gia làm hại bách tính, cũng coi như có chút lương tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT