“Vì vậy… phải che chở ngươi lớn lên thật tốt.”
Thẩm Bùi Nhiên khẽ hạ mắt, ánh mắt dừng lại trên người Lâu Tri Diệc đã ngủ say, rất lâu vẫn không nói gì.
Gió đêm nhẹ lướt qua, thổi gợn mặt hồ, ánh nước dập dềnh lấp lánh như những mảnh bạc lăn tăn.
Du thuyền chầm chậm tiến đến trung tâm hồ, từ xa, tiếng ồn náo nhiệt mơ hồ vọng qua làn hơi nước mờ ảo.
Thẩm Bùi Nhiên đưa tay lên, lòng bàn tay nhẹ nhàng áp sát bên tai Lâu Tri Diệc. Một tia linh lực từ tay hắn tỏa ra, tạo nên một lớp cách âm mỏng, ngăn mọi thanh âm náo động từ bên ngoài làm phiền giấc ngủ của người kia.
Thi triển xong pháp quyết, hắn lại không vội rút tay về.
Trong lúc ấy, vạt áo mỏng của hắn rủ xuống, chạm vào lớp áo trắng như tuyết của Lâu Tri Diệc. Hai sắc màu đối lập nhau rõ ràng, thế nhưng tại khoảnh khắc này, lại dường như hòa quyện không thể phân tách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play