Rốt cuộc Chu thị đã biết vai trò của đứa con trai Liên Thủ Tín này lớn cỡ nào!
Liên Mạn Nhi thấy bộ dạng này của Chu thị cảm thấy mí mắt không khống chế được phải giật giật mấy cái. Liên Diệp Nhi ở bên cạnh càng biểu hiện rõ ràng hơn, nàng kéo ống tay áo Liên Mạn Nhi, le lưỡi làm bộ nhăn nhó. Liên Mạn Nhi nhịn cười, liền quay đầu nhìn Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Tín thấy biểu hiện của Chu thị như vậy, tựa hồ không thích ứng được, trên mặt lộ ra vẻ như bị táo bón.
Chu thị thật đúng là… làm cho người ta rất khó tiêu hóa nổi a, Liên Mạn Nhi thầm nghĩ trong lòng.
Thế nhưng đồng thời, Liên Mạn Nhi cũng không thể không thầm khen Chu thị. Đúng như mọi người nói, Chu thị thật không phải người bình thường. Một người có thể đối phó hai người Liên Thủ Nghĩa và Hà thị, sau khi Liên Thủ Tín tới, còn có thể dựa thế thoáng cái chiếm thượng phong, mà khi bị Liên lão gia tử quát bảo ngưng lại, bà còn có thể lập tức xem xét thời thế, bày ra bộ dáng người bị hại ủy khuất thấu trời.
Mấy trạng thái chuyển đổi liên tục như vậy mà không hề lưu lại dấu vết, loại công phu hát đọc này không phải là thiên phú dị bẩm, không mất mấy chục năm chìm đắm trong đó thì không thể đạt tới trình độ thuần thục như vậy. . .
Dưới tình huống này, tại sao Liên Thủ Tín có thể không anh dũng tiến về phía trước, quỳ rạp xuống trước mặt Chu thị, cùng Chu thị ôm đầu khóc rống, sau đó lại mạnh mẽ làm chủ, làm chỗ dựa cho Liên lão gia tử và Chu thị, nghe Liên lão gia tử và Chu thị chỉ huy, sai đâu đánh đó?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT