“Năm trăm tiền đâu ít.” Liên Mạn Nhi nói, với lại, vấn đề chính là với tình hình kinh tế của nhà cũ căn bản không cần mượn số tiền đó để mua rượu hay thức ăn gì.
“Bây giờ vẫn chưa hết tháng giêng, thịt và dầu mừng năm mới của chúng ta đưa, còn của bọn họ tự mua nữa. Theo tính tình của lão thái thái chắc chắn vẫn còn đến bây giờ.” Trương thị nói: “… Năm nay nhà cũ còn ngâm hai phần thịt heo.”
Ý Trương thị là nói hiện nay thức ăn ở nhà cũ đều đầy đủ, không cần mua thêm cái gì, mà cho dù có cần thì nhà cũ vẫn có tiền mua, không cần mượn tiền nhà Liên Thủ Lễ.
“Thì đó.” Triệu thị nói: “Nhưng người ta cứ nhất định phải mượn tiền chúng ta.”
“Vậy Tam bá có cho mượn không?” Liên Mạn Nhi hỏi.
“Lúc đó muội và mẹ không ở nhà. Cha muội nói với họ, nhà muội không có nhiều tiền như vậy, chỉ có một ít thôi nhưng do mẹ muội giữ hết rồi, nói phải thương lượng với mẹ muội đã.” Liên Diệp Nhi nói.
“A.” Liên Mạn Nhi a một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play