“Có nghe nói ạ.” Tưởng chưởng quỹ chỉ có thể gật đầu. Liên Lan Nhi tung tin đồn về Tứ Lang đã không phải một hai ngày, trong huyện thành rất nhiều người biết, sao ông lại không biết chứ.
“Tứ Lang ở huyện thành mấy ngày đầu… mấy tin đồn này có mấy phần là sự thật?” Rốt cuộc Liên Thủ Tín cũng hỏi đến vấn đề mà ông quan tâm. Ông sắp xếp cho mấy đứa cháu việc làm đều mong muốn chúng làm tốt, cho dù làm không tốt nhưng ít ra cũng không thể làm chuyện xấu, phẩm hạnh có vết nhơ.
“… Cách làm việc trong cửa hàng giấy cuộn thế nào khoan hẵng nói. Chỉ là ở huyện thành không hề có tin đồn về những chuyện này.” Tưởng chưởng quỹ rất thành thật và cẩn thận nói: “Đứa trẻ này đến huyện thành mới có bao nhiêu ngày đâu.”
“Ừ” Liên Thủ Tín dường như thở phào nhẹ nhõm.
Đúng như Tưởng chưởng quỹ nói, Tứ Lang đến huyện thành làm việc trước sau không tới mấy ngày, còn chưa quen thuộc, cho dù muốn hư hỏng vẫn phải đợi lúc hắn quen thuộc hoàn cảnh, chứ không nhanh như vậy được.
Không phải Liên Thủ Tín không hiểu đạo lý này, nhưng ông vẫn muốn hỏi Tưởng chưởng quỹ để được an tâm. Suy cho cùng, Liên Thủ Tín vẫn nghi ngờ nhân phẩm của Tứ Lang.
Từ nhỏ đã nhìn các cháu lớn lên, dù trong lòng Liên Thủ Tín có bao nhiêu thiên vị cháu, nhưng những năm nay Tứ Lang là đứa nhỏ thế nào Liên Thủ Tín vẫn rất hiểu rõ, Tứ Lang không phải đứa trẻ trung thực phúc hậu có thể làm người yên tâm. Dù ngoài miệng Liên Thủ Tín không nói nhưng trong lòng không nắm chắc Tứ Lang có thật giống như lời đồn làm những việc xấu kia không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play