Tưởng thị mới từ nhà cũ tới, đem cho nhà Liên Mạn Nhi một bát sủi cảo lớn.
Nghe Tiểu Hỉ bẩm báo, cả nhà liền ngây ra, biểu hiện trên mặt mọi người giống nhau như đúc. Bọn họ không dám tin Tiểu Hỉ nói thật, Liên Thủ Tín còn hỏi lại Tiểu Hỉ một lần. Tiểu Hỉ khẳng định lại với ông Tưởng thị bưng một bát sủi cảo sang.
Điều này làm sao có thể chứ, một lúc lâu sau cả nhà mới phục hồi tinh thần lại. Đừng nói trước khi ở riêng nhà nàng được Liên lão gia tử và Chu thị đãi ngộ như thế nào, chỉ nói đến sau này ra riêng rồi, nếu trong nhà có gì ăn ngon, các nàng sẽ tặng một phần cho Liên lão gia tử và Chu thị trước khi ăn. Sau đó lại cung cấp nuôi dưỡng chu đáo.
Tuy là tình cảm cha mẹ và con cái nhưng cũng xem trọng có đi có lại. Con cái hiếu thuận, cha mẹ cũng sẽ từ ái. Không cần biết đồ vật giá cả ra sao mà là xem trọng tấm lòng.
Nhưng sau khi ở riêng, dù bên nhà cũ ăn cái gì cũng chưa bao giờ đem cho bọn họ một ít. Có thể nói, sau khi ở riêng bọn trẻ chưa từng ăn một hạt cơm, uống một ngụm nước của ông bà nội.
Bây giờ đột nhiên tặng một bát sủi cảo, điều này sao có thể không khiến người khác giật mình chứ.
“Người còn đang ở đây chứ?” Liên Mạn Nhi hoàn hồn đầu tiên, liền hỏi Tiểu Hỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play