Thời điểm Liên lão gia tử nói những lời này, thái độ rất hòa ái, còn mang theo một chút lấy lòng. Xem ra, bất kể Liên Thủ Tín vừa rồi vào nhà nói những gì, xem ra đã có tác dụng.
“Không được, hai người cứ ăn đi, chúng con không lên đâu ạ” Trương thị nhìn thoáng qua Liên Mạn Nhi rồi nói.
“ Cha, mẹ hai người cứ ăn đi, chúng con không ngồi đâu. Cái này là chúng con cố ý làm cho hai người.” Liên Thủ Tín liền nói.
Mọi người rối rít nói có việc, cuối cùng người một nhà không ai ngồi vào bàn, chỉ có Liên lão gia tử cùng Chu thị hai người ngồi ở trên bàn ăn bữa cơm trưa này. Liên lão gia tử và Chu thị chỉ hơi động đũa, nói đã ăn rồi phải trở về nhà cũ. Người một nhà tự nhiên giữ lại, nhưng ngay cả Liên lão gia tử và Chu thị cũng rất kiên trì, vì vậy mọi người đành phải đưa hai người ra ngoài. Trương thị, Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi đưa hai người ra cửa rồi quay trở lại. Còn Liên Thủ Tín, Ngũ lang, cùng Tiểu Thất muốn đưa hai người về tận nhà cũ, Hàn Trung mang theo một đứa ở cõng gạo, mì cũng đi theo phía sau. Những thứ gạo, mì này cũng đủ cho Liên lão gia tử cùng Chu thị ăn được hai tháng. Nhưng nếu cộng thêm đám người Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa nữa thì chỉ ăn được mấy ngày.
Thượng phòng có ba mươi mẫu đất, trong đó có mười hai mẫu là Liên Thủ Tín, Liên Thủ Lễ đặc biệt dành riêng cung cấp nuôi dưỡng Liên lão gia tử và Chu thị. Những ruộng đất này đều cho huynh đệ Vũ gia mướn, vừa lúc thu hoạch xong, chỉ cần sớm bắt tay vào trồng trọt, thì hồi hương về đây Liên lão gia tử cùng Chu thị có thể trôi qua thật tốt.Đồng thời một đại gia đình cũng có thể duy trì cuộc sống. Dĩ nhiên cái loại duy trì cuộc sống này là lấy tiêu chuẩn người nông dân mà nói. Mà bây giờ, những người thượng phòng của Liên gia không phải là nông dân ư, thậm chí địa vị của họ bây giờ còn không bằng một người nông dân. Có thể vượt qua cuộc sống giống như người nông dân đối với bọn họ mà nói là rất may mắn. Dọc theo con đường này, gặp phải người trong thôn nhìn thấy một nhà Liên Thủ Tín đưa Liên lão gia tử cùng Chu thị về nhà cũ, còn cõng theo những đồ này, thì khi chào hỏi nhau cũng khó tránh khỏi muốn khen một hai câu. Rằng Liên Thủ Tín là một người hiếu thuận, vợ chồng Liên lão gia tử thật có phúc.
“ Chúng cháu muốn giữ ông cùng bà cháu ở nhà cháu, sau này chúng cháu nuôi ông bà, nhưng ông bà không chịu muốn về nhà cũ ở.” Tiểu Thất nói chen vào. Vì vậy mọi người càng khen Liên Thủ Tín không dứt, càng hâm mộ Liên lão gia tử và Chu thị có phúc.
……………………………………………….

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play