“Ta …” Liên Hoa Nhi chịu đựng đau đớn vừa thẹn vừa giận nhìn về phía Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi thì mặt không đổi sắc nhìn lại Liên Hoa Nhi, không làm ra bộ ân cần nhưng cũng không nhìn ra chút hả hê. Liên Hoa Nhi cũng không đáng giá để nàng để tâm.
Liên Hoa Nhi không khỏi nghi hoặc chẳng lẽ Liên Mạn Nhi thật không biết vừa rồi bên ngoài có chuyện gì? Bởi vì theo ý nghĩ của nàng ta nếu như đổi lại nàng ta là Liên Mạn Nhi, nàng ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Liên Hoa Nhi đnag nghẹn uất ở trong lòng, đang muốn kể ra chuyện vừa rồi nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt trở về. Nàng ta có thể nói gì, nói với Liên Mạn Nhi rằng nàng ta bị hai vợ chồng nhà kia khiến cho nhục nhã sao? Điều này đương nhiên không được, hơn nữa … Liên Hoa Nhi liếc nhìn về phía chính viện, chuyện vừa phát sinh mà để cho Tống Hải Long, hoặc Tôn đại nương, tiểu Hồng biết được thì khó tránh khỏi một trận tức giận, mà nàng ta cũng mất sạch mặt mũi.
Vậy thì chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay, nuốt m.á.u vào trong mà nhịn thôi.
Trong lòng Liên Hoa Nhi đã nghĩ ra vô số kế độc để báo cái thù này nhưng ngoài mặt cũng không dám lộ ra một chút nào.
Liên Hoa Nhi nói: “Không có chuyện gì, chỉ là vừa rồi không cẩn thận ngã đau chân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT