Trong lòng Liên Mạn Nhi âm thầm tính toán, nhà nàng tổng cộng có sáu miệng ăn, hai người trưởng thành, bốn đứa bé. Sáu miệng ăn cùng sở hữu hơn hai trăm mẫu ruộng đồng, một cái cửa hàng, xưởng dưa chua cùng xưởng rượu nho mỗi loại một cái. Chỉ tính sơ như vậy thì nhà nàng có lẽ đã bước vào cánh cửa địa chủ rồi.
Sĩ nông công thương.
Có hoàng đế tự mình hạ chỉ ban thưởng, có cổng chào ngự tứ khen ngợi, mặc dù nhà các nàng còn chưa có người làm quan, nhưng đã có được địa vị siêu nhiên, thậm chí vượt qua sĩ bình thường.
Như vậy xem ra, nhà các nàng không chỉ là địa chủ, mà vẫn là địa chủ cực kỳ có thể diện.
Nhưng xem xét từ một phương diện khác, trong cửa hàng nhà nàng chỉ có một số tiểu nhị, trong nhà chỉ có một chiếc xe bò con, thời điểm thu hoạch vụ thu tuy có mướn người làm công nhật, nhưng trong nhà lại không có đứa ở.
Chủ vị đã có, giờ còn thiếu hụt một ít phối trí, đợi các loại đều phối trí toàn bộ rồi, nhà các nàng liền là hoàn toàn là nhà chủ nhân rồi.
“Cha, mẹ, chúng ta nên tính mướn ít người thôi.” Liên Mạn Nhi lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play