Đông Phương Ngôn Diễm biết anh hề có ý phân biệt con trai hay con gái nhưng anh nói đúng, con trai sau này phải gánh vác rất nhiều thứ nên vẫn phải nghiêm khắc với con một chút.
Vu Hoằng Dương liên tục quấn lấy người Đông Phương Ngôn Diễm, tay còn đặt trên bụng cô, nhẹ nhàng xoa xoa. Anh rất hạnh phúc và mãn nguyện với món quà tuổi 33 mà Ngôn Diễm dành cho anh.
Quá trình mang thai đứa bé thứ hai tương đối nhẹ nhàng nên dù Vu Hoằng Dương có ngăn cản thì Đông Phương vẫn quyết định đến công ty làm việc. Vu Thời Gia Hưng đi lớp, Vu Hoằng Dương đi làm cả ngày, nếu anh cứ bắt cô ở nhà một mình cả ngày chắc cô sẽ chết vì chán mất.
“Em đang mang thai, vẫn nên ở nhà chơi vẫn hơn. Anh nuôi em được, em cần gì phải vất vả như thế chứ.”
“Nhưng em không thấy vất vả. Em thích công việc này, anh không thể bắt em ở nhà được, rất là chán anh biết không?”
“Nếu chán em có thể về Vu gia chơi cùng mẹ hoặc đi mua sắm.”
“Em muốn đi làm mà chồng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT