Vu Hoằng Dương thấy vậy liền thở dài, anh dọn dẹp, đem chén đũa mang đi rửa rồi nhanh chóng lên phòng tìm Đông Phương Ngôn Diễm để nói chuyện nhưng cửa phòng đã bị cô khóa lại.
Vu Hoằng Dương buồn rầu, lủi thủi một mình trở về phòng ngủ. Anh mở camera trong nhà lên xem, đoạn video tối qua hiện lên trên màn hình điện thoại rồi lại vội vàng vào nhà tắm lấy chiếc áo hôm qua lên xem, quả thật là có một dấu son đỏ lướt qua, không rõ ràng như ai đó có ý để lại. Vu Hoằng Dương cũng ngờ ngợ ra được lý do vì sao Đông Phương Ngôn Diễm lại trở nên như vậy.
Anh đang đau hết cả đầu không biết phải giải thích như thế nào với Đông Phương Ngôn Diễm để cô tin tưởng anh. Quả thật, tối qua anh chỉ uống rượu với Uông Minh Triết và Quân Hạo, ngoài ra chẳng có ai khác chứ đừng nói đến chuyện anh có người phụ nữ khác bên ngoài.
Đang vò đầu bức tai suy nghĩ thì điện thoại của Vu Hoằng Dương rung lên, là Uông Minh Triết gọi điện thoại đến.
“Gọi cái gì?” Vu Hoằng Dương ‘giận cá chém thớt’, bực bội lên tiếng.
“Sao rồi? Thành công rồi chứ?”
“Thành công cái gì? Nói chuyện sợ người khác hiểu à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play