Tiếng hét thất thanh của Tô Tịch Nhan xé toạc bầu không khí tĩnh lặng thường ngày của Diệp gia ngay khi Dương Dịch Hoài và Trình Túc Vũ vừa đặt chân đến. Cô ta giãy giụa dữ dội, ánh mắt như dao găm đâm thẳng vào Diệp Thành và Phó Thiên Minh, hai người đàn ông đang ung dung tựa lưng vào ghế sofa, vẻ mặt không hề bận tâm.
"Thả tôi ra! Các người làm vậy là giam giữ người trái phép, tôi sẽ kiện các người." Giọng nói Tô Tịch Nhan nghẹn lại vì tức giận nhưng phần nhiều là sợ hãi.
"Cô kiện đi.." Giọng nói lạnh lùng của Dương Dịch Hoài vang lên từ phía sau, như một mũi dao đâm thẳng vào tim Tô Tịch Nhan. Ánh mắt phẫn nộ vụt tắt.
Tô Tịch Nhan run rẩy quay đầu nhìn chằm chằm Dương Dịch Hoài, hai mắt cô ta rưng rưng nhìn anh ôm theo Trình Túc Vũ, kín kẽ như giữ lấy bảo vật trong lòng, chầm chậm tiến về phía cô ta.
Vẻ mặt Dương Dịch Hoài khi đối diện với Tô Tịch Nhan trầm mặc đến đáng sợ, “Để tôi xem cả thành phố này ai dám thụ lý đơn kiện của cô.”
Tô Tịch Nhan cắn chặt môi, nước mắt lưng tròng nhìn anh, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả sự tuyệt vọng và oán trách.
"Anh Dịch Hoài... Giọng Tô Tịch Nhan nghẹn lại. Trước khi cô ta kịp nói thêm bất cứ điều gì, một bàn tay đã vụt tới, tát mạnh vào má phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT