Phó Thiên Minh vừa rời đi, Dương Dịch Hoài như trút bỏ được gánh nặng, anh gục đầu vào bụng Trình Túc Vũ. Giọng nói trầm ấm, pha chút bất mãn:
“Bé con... Con mau ra nhanh đi, phải đứng về phía ba... Nếu không ba sẽ bị mẹ con cùng cậu con ép chết mất.”
Trình Túc Vũ bị anh chọc cười, cử chỉ dịu dàng, khẽ vuốt ve tóc anh.
Dương Dịch Hoài nâng mắt nhìn Trình Túc Vũ, dịu giọng hỏi cô: “Vui lắm sao?”
Trình Túc Vũ cười gật đầu, cô tất nhiên là rất vui. Cảm giác đứa con đang lớn lên từng ngày trong lòng, cảm giác nhận lại người thân, cảm giác ấm áp từ người cô yêu, tất cả đan xen vào nhau khiến trái tim cô tràn đầy hạnh phúc.
"Tiểu Vũ..." Dương Dịch Hoài đột nhiên trầm mặc, giọng khàn đặc, anh nhìn Trình Túc Vũ chằm chằm, đôi mắt đỏ hoe. Vài giọt nước mắt lăn trên má, in những vệt mặn trên khuôn mặt vốn cứng rắn, lãnh đạm.
Mọi chuyện đã qua nhưng dư âm vẫn còn đó, cảm giác sợ hãi một lần nữa bao trùm lấy Dương Dịch Hoài, nếu Phó Thiên Minh không phải anh ruột của Trình Túc Vũ, nếu là một người khác thì sao? Cô sẽ bị gì? Dương Dịch Hoài không dám tưởng tượng... Chỉ nghĩ đến đó thôi, trái tim anh đã thắt lại, đau đớn không kiềm được lòng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT