Trình Túc Vũ bị thái độ của Dương Dịch Hoài chọc cười, lúc trước chỉ cảm thấy anh trầm mặc, lãnh đạm, khi nổi giận sẽ nói mấy lời khó nghe, vậy mà bây giờ trước mặt cô lại như trẻ con, hở tí là giận dỗi, khó chiều.
Dương Dịch Hoài bắt gặp nụ cười khẽ trên môi Trình Túc Vũ. Bất giác anh cũng cười theo cô, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm nhỏ, nghiêng mặt, để cô đối diện với mình, đôi mắt sâu thẳm thâm thúy nhìn cô, giọng anh trầm thấp, có mấy phần ghen tuông:
“Trình Túc Vũ... Em biết rõ tên họ Phó đó thích em, vậy mà vẫn ở bên cạnh làm việc cho hắn.”
"Anh ấy thích tôi?" Trình Túc Vũ tròn mắt, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn anh.
Dương Dịch Hoài sầm mặt, nhéo má cô một cái, khó chịu nói: “Đừng có giả ngu...”
Trình Túc Vũ lắc đầu nguầy nguậy, cô nói với giọng khẳng định: “Không có đâu.”
"Trình Túc Vũ... Người có mắt đều nhìn ra, hắn rất quan tâm em đó." Dương Dịch Hoài cau mày, có quỷ mới tin tên Phó Thiên Minh đó không có ý gì với Trình Túc Vũ, hắn còn vì cô mà đánh anh ra thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT